Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Tử sĩ Hoàng Sa Lê Văn Tây

Trung Sĩ HQ Lê Văn Tây

" Hãy đi đi, tao ở lại yểm trợ tụi bay. Tao sẽ bắn nát tàu chúng nó xong, mặc áo đại lễ vào, chờ Tư lệnh Hải quân ra gắn huy chương."...

- CB và CN: Trung sĩ Vận chuyển
- Số quân: 68A 700.434
- Đơn vị: Hộ Tống Hạm Nhựt-Tảo HQ.10
- Ngày và Nơi sinh: 19-05-1948 tại Darlac
- Ngày nhập ngũ: 28-02-1966
- Xuất thân: Khóa 44 CBQS-TTHL-HQ-Cam Ranh
- Quân Vụ Bội Tinh: 013 ngày 13-02-1974
- Tưởng Lục cấp Sư Đoàn: CL số 04-HQ ngày 11-03-1971
- Tưởng Lục cấp Lữ Đoàn: CL số 005-BTL-LLTB ngày 01-07-1972
- Anh Dũng Bội Tinh-Lữ Đoàn: CL số 123-HQ ngày 08-12-72
- Hải Vụ Bội Tinh-2: QĐ số 017-HQ-TQT ngày 02-03-1973
- Tưởng Lục cấp Sư Đoàn: CL số 504-SĐ.21BB ngày 10-06-1973
- Chiến Dịch Bội Tinh 60-73: QĐ số 009-HQ-TQT-CDBT ngày 30-01-1974
Trung Sĩ Lê Văn Tây đã từng là ” Thủy Long ” vùng vẫy trên hầu hết sông rạch đồng bằng Cửu-Long. Thời gian phục vụ tại Giang Đoàn 72 Thủy Bộ, anh đã làm giặc Cộng khiếp vía kinh hồn với những chiến công gặt hái được do lòng quả cảm, không bao giờ lùi bước trước hiểm nguy.
Ngày 16-05-1973, Hộ Tống Hạm Nhựt Tảo đón nhận anh như đứa con cưng của biển cả. Gió mặn trùng dương đã nuôi nấng, hun đúc thêm cho anh lòng yêu nước và ý thức bảo vệ Tổ quốc cao độ. TS Tây từng tâm sự với bạn đồng đội những khát khao được trực tiếp đối diện với cuộc chiến hầu phát huy một cách tích cực tinh thần dũng cảm, lòng yêu nước của anh.
Ngày chờ đợi đã đến, 19-01-1974 là ngày Hải quân Việt Nam đập vào mặt lũ hải khấu xâm lược Trung-cộng một đòn chí tử thì đó cũng là ngày TS Tây nêu cao tấm gương uy dũng của chiến sĩ HQ/VNCH nói riêng và chiến sĩ QL/VNCH nói chung.
Lì lợm trước địch thủ mạnh có hỏa lực tối tân và quân số đông, TS Tây sống những giây phút hào hùng trong ụ đại bác của Hộ Tống Hạm Nhựt Tảo. Bình tỉnh và hăng say, TS Tây đã tác xạ chính xác vào tàu địch, khiến địch bị thiệt hại nặng nề. Khói súng mù mịt là hình ảnh, tiếng nổ là âm thanh khiến anh say sưa nghỉ đến ngày ca khúc khải hoàn. Nhưng chiến hạm Nhựt Tảo tê liệt vì trúng đạn tại đài chỉ huy và các nơi khác, lủa bốc cháy, nước tràn vào cùng lúc. Chiến hạm không thể tự cứu được nữa.
Khi lệnh đào thoát được ban hành, một thủy thủ bạn vỗ vai anh bảo:
- Rời tàu nhanh lên, có lệnh rồi.
Nhưng anh vẫn đứng hiên ngang trong ụ đại bác hối thúc các bạn đồng đội:
- Hãy đi đi, tao ở lại yểm trợ tụi bay. Tao sẽ bắn nát tàu chúng nó xong, mặc áo đại lễ vào, chờ Tư lệnh Hải quân ra gắn huy chương.
Một thủy thủ khác nói:
- Đừng giởn mày, muốn sống thì rời tàu lẹ lên.
Trung Sĩ Tây lắc đầu cương quyết:
- Tao không đùa đâu. Mày đi đi. Bình yên. Thằng Mai và tao ở đây giữ tàu.
Với ý chí bất khuất và lòng sôi sục câm hờn, TS Tây đã xiết chặt tay súng chống trả mãnh liệt quân thù Trung-cộng cho đến giây phút cuối để cùng với Hộ Tống Hạm Nhựt-Tảo đi vào lòng biển ngậm ngùi.

1 nhận xét:

  1. Nghiêng mình kính cẩn trước vong linh vị Anh Hùng Hoàng Sa

    Trả lờiXóa